Chương 1: Bắt đầu từ một cuộc trận
Trong khu phố Tô Lỗ, thành phố Hồ Chí Minh, một cuộc trận không ngừng nổ lửa đã nổ ra giữa hai nhóm người. Những tiếng súng lóng lầm lẫn nhau, tiếng súng súng lóng lầm lẫn nhau, tạo thành một cảnh tượng kinh khiếp. Trong lúc đó, một cảnh tượng đặc biệt xuất hiện: một thanh niên, tên là Vân, đang đứng giữa hai bên, cầm lấy một khẩu súng và bắn hạ một người.
Vân là một thanh niên trung niên, không có gia đình, không có công việc, chỉ có một khẩu súng và một trái tim nóng bỏng. Trong cuộc sống của Vân, chỉ có hai thứ: súng và chiến tranh. Vân đã từng nói với bạn bè của mình rằng, "Súng là con đường duy nhất để cứu tự thân."
Trong cuộc trận này, Vân đã không ngừng chạy trốn, trốn tránh bay của hai bên. Cuộc trận nổ lửa càng thêm nổ lực, Vân càng càng cảm thấy sức mạnh của mình bị xấu hổ. Khi hai bên bắt đầu chạy trốn, Vân lại chạy theo sau. Trong lúc chạy, Vân nhìn thấy một cảnh tượng đặc biệt: một thanh niên nam, tên là Hùng, đang đứng giữa hai bên, cầm lấy một khẩu súng và bắn hạ một người.
Vân đã từng thấy Hùng nhiều lần trước đó. Hùng là một người trung niên, không có gia đình, không có công việc, cũng chỉ có một khẩu súng và một trái tim nóng bỏng. Hai người đã từng nói chuyện với nhau về chiến tranh và sự sống. Vân đã từng nói với Hùng rằng, "Súng là con đường duy nhất để cứu tự thân." Hùng cũng đã từng nói với Vân rằng, "Súng là con đường duy nhất để bảo vệ những người thân yêu."
Trong lúc chạy trốn, Vân lại thấy Hùng bắn hạ người. Vân cảm thấy sức mạnh của mình bị xấu hổ. Cuộc trận nổ lửa càng thêm nổ lực, Vân càng càng cảm thấy sức mạnh của mình bị xấu hổ hơn. Cuối cùng, Vân quyết định bắn hạ Hùng.
Vân chạy tới gần Hùng, cầm lấy súng và bắn hạ Hùng. Hùng ngạc nhiên nhìn Vân, nói: "Vân, sao?" Vân trả lời: "Hùng, chúng ta đều chỉ có một con đường duy nhất để cứu tự thân." Hùng cười thầm: "Vâng, vậy chúng ta cũng đều chỉ có một con đường duy nhất để bảo vệ những người thân yêu." Sau đó, Hùng ngã xuống đất và chết.
Vân đứng đó, nhìn xuống đất và cảm thấy sức mạnh của mình bị xấu hổ hơn. Cuộc trận nổ lửa vẫn chưa dừng lại. Vân chạy trốn khỏi hiện trường chiến tranh và chạy về nhà. Cuộc sống của Vân vẫn như trước kia vậy. Súng và chiến tranh là tất cả.
Chương 2: Thật sự về sự sống của Vân
Vân sinh ra trong một gia đình nghèo khổ ở huyện Ninh Binh. Tôi gia đình Vân không có tài sản gì cả. Chỉ có một căn nhà nhỏ và một chiếc giường cũ. Tôi gia đình Vân chỉ có thể cung cấp cho Vân đồ ăn cơ bản và đồ đi bộ bình thường. Khi Vân lên trung học tiểu học ở làng, cô giáo bảo Vân học tập tốt hơn để có thể tìm được công việc tốt hơn trong tương lai. Tuy nhiên, Vân không quan tâm đến học tập. Chỉ quan tâm đến việc chơi súng và chiến tranh với bạn bè của mình.
Trong thời gian học tập tiểu học ở làng, Vân đã bắt đầu tham gia vào các cuộc trận nhỏ ở khu phố Ninh Binh. Cuộc trận này không phải là chiến tranh lớn như cuộc chiến tranh thế giới thứ hai, mà chỉ là những cuộc trận nhỏ giữa các nhóm trẻ tuổi trong khu phố Ninh Binh. Cuộc trận này không phải là vì chiến tranh chính trị hoặc vì lợi ích kinh tế, mà chỉ là vì sự thô lỗ và vô tội của các thanh niên này. Cuộc trận này chỉ là vì sự thô lỗ và vô tội của các thanh niên này muốn tìm kiếm sự giải thoát và sự tự tin thông qua chiến tranh và chiến thắng.
Vân rất thích tham gia vào các cuộc trận này. Khi chơi súng và chiến tranh với bạn bè của mình, Vân cảm thấy sức mạnh và tự tin của mình được tăng lên. Khi thắng trận thắng trong các cuộc trận này, Vân cảm thấy sự tự tin và sự tự trọng của mình được tăng lên. Khi thua trận thua trong các cuộc trận này, Vân lại cảm thấy sự thô lỗ và vô tội của mình được thể hiện ra. Cuối cùng, Vân quyết định bỏ rời xã hội và chỉ sống bằng cách tham gia vào các cuộc trận nhỏ này.
Trong thời gian chơi súng và chiến tranh với bạn bè của mình, Vân đã bắt đầu nhận thức được sự thô lỗ và vô tội của chính mình. Thông qua những cuộc trận nhỏ này, Vân đã nhận thức được sự thô lỗ và vô tội của chính mình trong cuộc sống xã hội. Thông qua những cuộc trận nhỏ này, Vân đã nhận thức được sự thô lỗ và vô tội của chính mình trong cuộc sống xã hội là do thiếu tài sản và cơ hội xã hội cho mình. Thông qua những cuộc trận nhỏ này, Vân đã nhận thức được sự thô lỗ và vô tội của chính mình là do thiếu giáo dục và hỗ trợ xã hội cho mình.
Cuối cùng, Vân quyết định bỏ rời xã hội và chỉ sống bằng cách tham gia vào các cuộc trận nhỏ này. Trong các cuộc trận này, Vân cảm thấy sức mạnh và tự tin của mình được tăng lên. Trong các cuộc trận này, Vân cũng cảm thấy sự thô lỗ và vô tội của chính mình được thể hiện ra. Tuy nhiên, Vân không quan tâm đến những thứ này nữa. Chỉ quan tâm đến việc chiến thắng và chiến thắng trong các cuộc trận này.
Chương 3: Thật sự về sự sống của Hùng
Hùng sinh ra trong một gia đình nghèo khổ ở huyện Gia Lai. Tôi gia đình Hùng cũng không có tài sản gì cả. Chỉ có một căn nhà nhỏ và một chiếc giường cũ. Tôi gia đình Hùng chỉ có thể cung cấp cho Hùng đồ ăn cơ bản và đồ đi bộ bình thường. Khi Hùng lên tiểu học ở làng, cô giáo cũng bảo Hùng học tập tốt hơn để có thể tìm được công việc tốt hơn trong tương lai. Tuy nhiên, Hùng cũng không quan tâm đến học tập như Vân vậy. Chỉ quan tâm đến việc chơi súng và chiến tranh với bạn bè của mình.
Trong thời gian học tập tiểu học ở làng, Hùng cũng bắt đầu tham gia vào các cuộc trận nhỏ ở khu phố Gia Lai như Vân vậy. Cuộc trận này cũng không phải là chiến tranh lớn như cuộc chiến tranh thế giới thứ hai mà chỉ là những cuộc trận nhỏ giữa các nhóm trẻ tuổi trong khu phố Gia Lai như các cuộc trận nhỏ ở Ninh Binh vậy. Cuộc trận này cũng chỉ là vì sự thô lỗ và vô tội của các thanh niên này muốn tìm kiếm sự giải thoát và sự tự tin thông qua chiến tranh và chiến thắng như các cuộc trận nhỏ ở Ninh Binh vậy.
Hùng rất thích tham gia vào các cuộc trận này cũng giống như Vân vậy. Khi chơi súng và chiến tranh với bạn bè của mình, Hùng cũng cảm thấy sức mạnh và tự tin của mình được tăng lên giống như Vân vậy. Khi thắng trận thắng trong các cuộc trận này, Hùng cũng cảm thấy sự tự tin và sự tự trọng của mình được tăng lên giống như Vân vậy. Khi thua trận thua trong các cuộc trận này, Hùng cũng cảm thấy sự thô lỗ và vô tội của chính mình được thể hiện ra giống như Vân vậy. Cuối cùng, Hùng cũng quyết định bỏ rời xã hội và chỉ sống bằng cách tham gia vào các cuộc trận nhỏ này giống như Vân vậy.
Trong thời gian chơi súng và chiến tranh với bạn bè của mình, Hùng cũng bắt đầu nhận thức được sự thô lỗ và vô tội của chính mình giống như Vân vậy. Thông qua những cuộc trận nhỏ này, Hùng cũng nhận thức được sự thô lỗ và vô tội của chính mình trong cuộc sống xã hội giống như Vân vậy. Thông qua những cuộc trận nhỏ này, Hùng cũng nhận thức được sự thô lỗ và vô tội của chính mình là do thiếu tài sản và cơ hội xã hội cho mình giống như Vân vậy