Mỗi thứ hai, khi mặt trời lấp lánh, khi phố phố lạnh lẽo, khi mọi người đều đi về nhà nghỉ ngơi, tôi lại gặp lại anh. Trong những ngày này, tôi cảm thấy như thể tôi đã được một phần tình yêu đặc biệt từ anh.

Mười hai năm trước, tôi mới mới mới bắt đầu học tập tại trường trung học. Thôn quê tôi ở rất xa trung tâm thành phố, do đó tôi phải đi học bằng xe buýt. Thật không may, vào một ngày thứ hai, khi tôi vừa lên xe buýt, thấy một người đàn ông ngồi gần đó. Ngay từ lúc đó, tôi nhận ra anh.

Anh không nói nhiều, chỉ đơn giản hỏi tôi "Bạn đi đâu?". Khi tôi trả lời, anh lại chỉ đơn giản nói "Tôi cũng đi cùng hướng". Vì vậy, chúng tôi bắt đầu cùng đi trên xe buýt. Những chuyến đi này không phải trăm lần đã trở thành một phần cuộc sống hàng ngày của tôi.

Thứ hai sau đó, mỗi khi lên xe buýt, chúng ta đều gặp nhau. Khi bắt đầu đi, chúng ta nói chuyện ngẫu nhiên về cuộc sống học tập của mình. Tôi biết anh là người rất công bằng và trông chừng. Khi chúng ta tới nơi đích, chúng ta lại chia tay và nói lời chào tạm.

Mười hai năm qua, chúng tôi đã trưởng thành rất nhiều. Tôi đã vào đại học, còn anh đã bắt đầu làm việc tại một công ty lớn. Tuy nhiên, mỗi thứ hai, chúng ta vẫn gặp nhau trên xe buýt. Những chuyến đi này không phải trăm lần đã trở thành một phần thân mật của chúng ta.

Mỗi thứ hai, tôi yêu bạn  第1张

Có một lần, khi chúng ta vừa lên xe buýt, thấy một cô gái trẻ đẹp ngồi gần anh. Cô gái trẻ đẹp nhìn anh thật mát mẻ và nói chuyện vui vẻ với anh. Tôi cảm thấy hơi nhạt ngừng ngừng trong tim. Tuy nhiên, khi xe buýt chạy lên cao, cô gái trẻ đẹp đứng dậy và rời khỏi xe. Anh liền quay sang tôi và nói "Bạn hôm nay không hề nói chuyện". Tôi cười mỉm và nói "Có thể là因为我chóng mặt hôm nay". Anh cười và nói "Chớ sao, chúng ta vẫn có mỗi thứ hai".

Mười hai năm qua, mỗi thứ hai đã trở thành một sự ước đợi đặc biệt đối với chúng ta. Khi lên xe buýt vào thứ hai, chúng ta đều biết rằng chúng ta sẽ gặp nhau. Trong những ngày này, chúng ta chia sẻ những điều mới trong cuộc sống của mình, chia sẻ những trải nghiệm vui và khó khăn của mình. Chúng ta cũng chia sẻ những điều đau đớn và phiền kệ của mình. Trong những chuyến đi này, chúng ta không chỉ là bạn bè mà còn là những người hiểu biết và ủng hộ nhau.

Có một lần, khi chúng ta vừa lên xe buýt, thấy một đám đông đông người ngồi gần anh. Tôi cảm thấy hơi nhạt ngừng ngừng trong tim. Tuy nhiên, khi xe buýt chạy lên cao, mọi người đều đứng dậy và rời khỏi xe. Anh liền quay sang tôi và nói "Bạn hôm nay không hề nói chuyện". Tôi cười mỉm và nói "Có thể là因为我chóng mặt hôm nay". Anh cười và nói "Chớ sao, chúng ta vẫn có mỗi thứ hai".

Mười hai năm qua, mỗi thứ hai đã trở thành một sự ước đợi đặc biệt đối với chúng ta. Khi lên xe buýt vào thứ hai, chúng ta đều biết rằng chúng ta sẽ gặp nhau. Trong những ngày này, chúng ta chia sẻ những điều mới trong cuộc sống của mình, chia sẻ những trải nghiệm vui và khó khăn của mình. Chúng ta cũng chia sẻ những điều đau đớn và phiền kệ của mình. Trong những chuyến đi này, chúng ta không chỉ là bạn bè mà còn là những người hiểu biết và ủng hộ nhau.

Có một lần, khi lên xe buýt vào thứ hai, thấy một cô gái trẻ đẹp ngồi gần anh. Cô gái trẻ đẹp nhìn anh thật mát mẻ và nói chuyện vui vẻ với anh. Tôi cảm thấy hơi nhạt ngừng ngừng trong tim. Tuy nhiên, khi xe buýt chạy lên cao, cô gái trẻ đẹp đứng dậy và rời khỏi xe. Anh liền quay sang tôi và nói "Bạn hôm nay không hề nói chuyện". Tôi cười mỉm và nói "Có thể là因为我chóng mặt hôm nay". Anh cười và nói "Chớ sao, chúng ta vẫn có mỗi thứ hai".

Mười hai năm qua, mỗi thứ hai đã trở thành một sự ước đợi đặc biệt đối với chúng ta. Khi lên xe buýt vào thứ hai, chúng ta đều biết rằng chúng ta sẽ gặp nhau. Trong những ngày này, chúng ta chia sẻ những điều mới trong cuộc sống của mình, chia sẻ những trải nghiệm vui và khó khăn của mình. Chúng ta cũng chia sẻ những điều đau đớn và phiền kệ của mình. Trong những chuyến đi này, chúng ta không chỉ là bạn bè mà còn là những người hiểu biết và ủng hộ nhau.

Có một lần特别的特,当我们在车上遇到了一位老人,老人看起来非常疲惫,他一直在咳嗽,我们立刻让出了座位给老人,而他却微笑着说:“谢谢你们,但我有更重要的事情要做。”我们好奇地问他,他告诉我们他要去参加一个朋友的葬礼,我们感到非常难过,但老人却微笑着说:“生活就是这样,有快乐也有悲伤,但无论如何,我都会珍惜每一个星期二。”

从那天起,我们更加珍惜每一个星期二的相遇,我们意识到,生活中的每一个瞬间都是宝贵的,我们应该珍惜并感恩每一个相遇,每个星期二,我们都像那位老人一样,带着一颗感恩的心去迎接生活的挑战和美好。

我已经离开了家乡,来到大城市追求我的梦想,每个星期二,我还是会想起那位和我一起乘坐公交车的朋友,虽然我们现在已经各自忙碌于自己的生活,但那个每个星期二的约定仍然在我心中占据着一个特殊的位置,每当我想起那个约定,我就会感到一股温暖的力量在我心中涌动,我知道,无论我走到哪里,我都会带着那份珍贵的记忆和感恩的心情去迎接生活的每一个挑战和美好。

每个星期二,我爱你,因为你让我感受到了生活的美好和珍贵,你教会了我珍惜每一个相遇和瞬间,你给了我力量和勇气去追求我的梦想,谢谢你,每个星期二,谢谢你让我遇见了那个特别的朋友,也谢谢你让我成为了更好的自己。